Tại sao người ta nói ai là người chơi đùa với mọi người mới là điều quan trọng? Vào thời nhà Thanh ở Trung Quốc, vào thế kỷ 18, Công ty Đông Ấn bắt đầu bán thuốc phiện cho Trung Quốc. Do lúc đó thuốc phiện được xem là hàng xa xỉ, quy mô nhỏ, và bị đánh thuế như hàng hóa thông thường. Trong thời kỳ Đạo Quang, do vấn đề tài chính, tham nhũng, và vấn đề đời sống, triều đình bắt đầu liên kết thuốc phiện với sự xâm lược của các cường quốc phương Tây, nhấn mạnh đến sự hủy hoại của ngoại bang, và bắt đầu kích động tinh thần dân tộc để che đậy vấn đề quản lý của nhà Thanh lúc bấy giờ. Năm 1838, Lâm Thế Xương bắt đầu thực hiện lệnh cấm thuốc lá, tiến hành tiêu hủy trên quy mô lớn. Sau lệnh cấm, có nhiều quan chức từ các địa phương bắt đầu tổ chức và ngầm cho phép nông dân trồng thuốc phiện trong nước, hỗ trợ các ngành liên quan. Năm 1906, số liệu cho thấy, cả nước trồng cây thuốc phiện đạt 15 triệu mẫu đất canh tác. Trong thời gian này, áp lực tài chính của triều đình rất lớn, thuế thuốc phiện trở thành một biện pháp quan trọng để giảm bớt thâm hụt ngân sách.
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Tại sao người ta nói ai là người chơi đùa với mọi người mới là điều quan trọng? Vào thời nhà Thanh ở Trung Quốc, vào thế kỷ 18, Công ty Đông Ấn bắt đầu bán thuốc phiện cho Trung Quốc. Do lúc đó thuốc phiện được xem là hàng xa xỉ, quy mô nhỏ, và bị đánh thuế như hàng hóa thông thường. Trong thời kỳ Đạo Quang, do vấn đề tài chính, tham nhũng, và vấn đề đời sống, triều đình bắt đầu liên kết thuốc phiện với sự xâm lược của các cường quốc phương Tây, nhấn mạnh đến sự hủy hoại của ngoại bang, và bắt đầu kích động tinh thần dân tộc để che đậy vấn đề quản lý của nhà Thanh lúc bấy giờ. Năm 1838, Lâm Thế Xương bắt đầu thực hiện lệnh cấm thuốc lá, tiến hành tiêu hủy trên quy mô lớn. Sau lệnh cấm, có nhiều quan chức từ các địa phương bắt đầu tổ chức và ngầm cho phép nông dân trồng thuốc phiện trong nước, hỗ trợ các ngành liên quan. Năm 1906, số liệu cho thấy, cả nước trồng cây thuốc phiện đạt 15 triệu mẫu đất canh tác. Trong thời gian này, áp lực tài chính của triều đình rất lớn, thuế thuốc phiện trở thành một biện pháp quan trọng để giảm bớt thâm hụt ngân sách.